ĐÔI NÉT VỀ VAN GOGH
VÀ CUỘC ĐỜI SÁNG TÁC
Vincent van Gogh là một họa sĩ theo trường phái Ấn tượng, các tác phẩm của ông - nổi tiếng vì vẻ đẹp, cảm xúc và màu sắc - có ảnh hưởng lớn đến nghệ thuật Thế kỷ 20.
Van Gogh sinh ngày 30 tháng 3 năm 1853 tại
Groot-Zundert, Hà Lan. Van Gogh từ nhỏ đã bắt đầu học vẽ, ông vốn nghiêm túc, ít nói và hay suy nghĩ.
Năm 16 tuổi, gia đình Van Gogh gặp khó khăn về tài chính, ông buộc phải nghỉ học và đi làm tại công ty môi giới nghệ thuật Goupil & Cie.
Năm 1873, Goupil's chuyển Vincent đến London, và hai năm sau họ chuyển ông đến Paris. Nơi đây, ông mất hết tham vọng trở thành một nhà kinh doanh nghệ thuật. Thay vào đó, ông đắm mình trong tôn giáo, tuy nhiên ông không mấy quan tâm đến công việc của mình và bị sa thải vào đầu năm 1876. Cũng từ đây, ông tập vẽ, để lại cho chúng ta những dấu vết đầu tiên về một phong cách u ám.
Vào mùa thu năm 1880, Van Gogh tìm niềm an ủi trong nghệ thuật và ông quyết định chuyển đến Brussels trở thành một nghệ sĩ. Năm 1885, ông bắt đầu thực hiện tác phẩm được coi là kiệt tác đầu tiên của mình, "Potato Eaters."
Các bức họa của Van Gogh ngày càng trở nên tươi sáng hơn khi ông phát triển một phong cách đã được hiện thực hóa hoàn toàn trong thời gian ở Arles, miền nam nước Pháp vào năm 1888. Trong giai đoạn này, ông mở rộng chủ đề bao gồm cây ô liu, cánh đồng lúa mì và hoa hướng dương.
Với tinh thần nhiệt tình này, ông đã thuyết phục được Paul Gauguin, một nghệ sĩ mà ông đã gặp ở Paris, đến ở cùng mình. Nhưng chỉ sau 2 tháng, vì bất đồng quan điểm tình bạn giữa Van Gogh với Gauguin chấm dứt sau một cuộc cự cãi. Trong cơn nóng giận, Van Gogh đã dùng dao cạo cắt đứt một phần tai trái của chính mình.
Tháng 4 năm 1889 - tháng 5 năm 1890, Van Gogh điều trị bệnh tâm thần tại Saint-Rémy, các bức tranh của ông đan xen giữa khủng hoảng và kiểm soát bản thân.
Trong 2 tháng cuối đời tại Auvers-sur-Ois Auvers-sur-Oise (tháng 5 - tháng 7 năm 1890) ông thể hiện rõ ràng sự cô đơn của ông qua những bức họa cuối cùng. Vào ngày 27 tháng 7 năm 1890, Ông đã tự bắn vào ngực mình bằng khẩu súng lục và sau đó tiếp tục hoàn thành bức tranh chân dung Adeline Ravoux, và mất hai ngày sau đó.
Năm 1886, ông chuyển đến Paris, và sống với em trai Theo, người điều hành một phòng trưng bày tranh nhỏ. Tại đây ông được gặp nhiều danh họa hậu ấn tượng khác, bao gồm Émile Bernard và Paul Gauguin.